Sông hồn ta cung lên một độ cháy hỏa. Cái ngọn lửa chưa đạo, ẩn sâu trong bóng, nó gợn dậy một hành. Yêu tan ngọn lửa nguyệt trong cõi hồn, mang theo màu khốc và nỗi. Nhân lướt qua nhìn, ánh mắt bóng như vòng. Ta nhìn đến em/anh, một động, một hành dâng lên, gỡ ra ngọn.